Tôi là tác giả bài “Mẹ chồng muốn chăm con dâu mới sinh khi mà tôi không nhờ”. Đầu tiên tôi xin cảm ơn những lời góp ý của rất nhiều khách hàng, tôi đã đọc hầu hết rất nhiều các ý kiến, gần như là ném đá. Tôi nhân thức vì sao lại có kết quả đó vì những vấn đề bên lề tôi đã không viết hết ra nên khách hàng nào cũng tham gia nói tôi là một đứa con dâu tồi, chưa từng thấy người nào như tôi. Viết ra thì rất dài dòng, bạn đọc đọc cũng mỏi mệt nên tôi chỉ nói những ý chính, nhưng sau khi bài được đăng tôi nghĩ bản thân mình nên thông báo để đại chúng biết tôi từng làm cho được những việc mà tôi đã khiến. Lẽ ra hôm qua tôi phải tham gia viện mổ nhưng khi nhập viện thì các hồ sơ kiểm tra, siêu âm thuở đầu kết luận thai chưa đủ tuần, tuần sau mới mổ được, bởi vậy mới có thời điểm soạn bài này.
Khi đọc hết bài viết khách hàng có nhận ra một điều tại sao tôi như vậy mà bố mẹ chồng một mực đòi tham gia và chồng lại rất thấu hiểu, cảm thông cho tâm trạng của tôi không? Phải có những xuất xứ sâu xa nào thì hiện giờ mọi người mới như thế với tôi, chứ đâu thể phán xét một chiều như độc giả nói. Các bạn nói “Tôi dám chắc cô này chưa bao giờ cho bố mẹ một đồng nào mà giờ yên cầu ông bà đã nuôi chồng rồi giờ phải nuôi cháu cho bản thân”. Tôi không muốn đụng chạm đến chuyện tiền nong trong lần tâm tư trước nhưng thấy quý khách gay gắt quá nên đành chia sẻ ra đây. Anh là con cả, bên dưới còn em gái và em trai. Khi chúng tôi còn yêu nhau thì hàng 04 tuần tôi đã gửi tiền nuôi em gái của anh ăn học cao đẳng, tậu laptop cho em trai anh (em trai đã đi làm, có tiền gửi ba má giữ hàng 04 tuần). Hồi đó thu nhập của anh còn ít hơn tôi nhưng vì khi yêu anh tôi đang nuôi em gái của mình học đại học, nên muốn chia sớt với anh việc đó, đỡ được cho ba má nhị bên phần nào, tuy chưa vĩ đại gì.
Anh chị em gần như đã đi khiến cho dâu, có con, thế mấy bạn trong đây các thời điểm lễ 8/3, 20/10,… đã được mấy lần gọi điện về chúc mừng mẹ chồng của chính mình? Còn tôi thì xoành xoạch gọi, về quà cáp tôi cũng chẳng có đa dạng, chỉ là khi tấm vải may áo dài, chiếc túi xách hay bộ đồ mặc ở nhà. Vì ở xa nên không có dịp nhiệt tình chú tâm cha mẹ chồng được nhiều, yếu tố tôi khiến cho được đến bây giờ sau gần 4 năm làm cho dâu là một tuần gọi về một lần, mỗi lần ít ra 30 phút vì tôi gọi nội mạng free. Rồi chí ít mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu thế nào thì mới buôn chuyện dài dòng cả tiếng đồng hồ được như thế chứ? Cuối năm tôi đều có biếu tiền tết bác mẹ chồng, các cụ ở quê dù chẳng đẩy đà gì. Khi về quê nghỉ sinh tôi đã rút một phần tiền bảo hiểm thai sản của chính mình ra để đưa mẹ chồng có chút chi tiêu, bồi bổ cho tôi trong thời điểm đó. Nói chung về kinh tế bên nhà chồng tôi chưa bao giờ có ý định nhòm ngó tham gia và yên cầu bất cứ thứ gì, ngoài 2 chỉ vàng thê thiếp chồng được ông bà tặng hôm cưới ra thì tới thời gian này chúng tôi chưa kiếm được bất cứ đồng nào trong khoảng nhà chồng.
Thứ 2, vấn đề người mua chỉ trích là ông bà đã già yếu, lam bằng hữu như vậy mà không biết thương lại còn đòi hỏi. Ông bà đều còn trẻ, mới khoảng 50 tuổi, không lam đồng minh như người mua mường tượng, có ba người con thì hai người đã lập mái ấm, còn một người đi làm cho được 5 năm, hoàn toàn không vướng bận về con trẻ trong nhà nữa. Nhân tố tôi muốn san sẻ trong bài viết trước là ông bà quá tham công nuối tiếc việc mà không giúp gì con cháu trong thời điểm cần thiết. Với lượng công tác ông bà đi làm cho như thế thì thu nhập trung bình mỗi bốn tuần của hai ông bà khoảng 10 triệu, chưa kể doanh thu từ đồng áng. Với mức sống ở quê như thế người dùng nghĩ có quan trọng phải lam bạn hữu để dẫn tới tí hon đau không? Hơn nữa vì muốn bà giúp chăm cháu đầu khi mà tôi còn bỡ ngỡ thì tôi đã gửi tiền cho bà rồi chứ không hề sống hoàn toàn phụ thuộc vào mồ hôi nước mắt của ông bà.
Tôi cũng chỉ nghĩ suy được rằng, khi nào cần dừng thì nên dừng, kiếm tiền thì cả đời sẽ kiếm, con cháu chỉ cần bà hy sinh một năm đầu, lúc đó cháu kiên cố bà lại về với ông và tiếp diễn công việc. Thời điểm đầu thì cần như vậy chứ sau cháu lớn cũng có nhờ mãi ông bà đâu. Một điều cũng rất cần thiết ở đây là, cùng thời điểm chúng tôi cưới thì cũng có 2 nàng dâu bên họ nhà chồng cưới nhưng tới bây chừ vẫn chưa có em bé dại, nên khi tôi có bầu ông bà rất mừng rỡ và lúc nào cũng nói với đại chúng là “Sang năm bà nó lại đi chăm cháu mất rồi”. Sự vồ cập luôn hiển hiện trước mặt làm tôi cũng đặt phổ quát chờ đợi và im tâm nên đã để chính mình rơi vào thế tiêu cực khi sinh gầy đầu.
Sự thật trái ngược hoàn toàn với sự hy vọng của tôi, tôi không yên cầu ông bà phải đi chăm cháu như một nghĩa vụ mà cái cần là một sự chính trực. Giả dụ không đi được cứ cho hậu phi chồng tôi biết để liệu đường nhưng ông bà để tôi hết bất ngờ này tới hụt hẫng khác. Anh chị nói tôi cũng có ba má ông bà không biết thông cảm cho bố mẹ chồng. Đúng thế, ngay khi chị dâu sinh sau tôi khoảng gần một năm thì mẹ tôi cũng không đi chăm cháu nội được nhiều và phải nhờ bà ngoại chăm phụ vì bố tôi bị ung thư. Sau khi xạ trị một phần phổi bị khuyết nên hay bị lên cơn nhọc và choáng. Lúc này bên nhà chồng tôi cũng có lời ra tiếng tham gia, đại ý là so sánh rằng “Đấy, giờ bên đó cũng có đi chăm cháu được đâu mà trước thì trách bên này”. Một sự so sánh rất khập khễnh, bố tôi vì ung thư nên mẹ nhiều khi phải trông không đi được lâu, còn một bên thì làm việc hết bản thân mình để kiệt sức rồi nhỏ nhắn. Cũng chính vì vậy mà lần này tôi bằng lòng, ừ thì mẹ tôi không trông được cháu, để công bình thì mẹ chồng tôi cũng không cần phải đi chăm tôi.
Anh chị em nói tôi sao lúc nào cũng chăm chăm phụ thuộc tham gia cha mẹ chồng mà không chủ động, con bản thân mình chăm sao lại uỷ thác cho mẹ chồng rồi giờ bực tức. Sau khi đọc nhị nhân tố trên cùng với bài tâm tư trước thì khách hàng thấy tôi không chủ động chỗ nào nhỉ? Nhỏ bé trước tôi tiêu cực vì sự hẹn hứa của bố mẹ chồng nên tôi đồng ý tôi sai. Còn nhỏ xíu này vì không muốn lịch sử lặp lại nên tôi chủ động ngay trong khoảng khi có bầu, nói là “không nhờ mẹ chồng vào chăm nữa”.
Đúng như một bạn bạn đọc suy đoán, bà nói vào chăm cho 2, 3 bốn tuần thì về nhà có công chuyện, nhưng sau một số lần gọi điện tham gia thì tự ông bà nói rút lại là 1, 2 tháng và thực sự được mấy ngày thì không bạn nào biết được. Trong khoảng Bắc vào Nam chứ chẳng hề từ nhà lên Hà Nội mà có thể trở về như cơm bữa được, nếu như ông bà xác định đi chăm cháu thì nên toàn tâm toàn ý, bố trí mọi việc cho ổn thỏa để bà yên ổn tâm đi. Chứ lần trước vào bà cứ đứng lên ngồi xuống sốt ruột tôi cũng ái ngại, rồi còn kêu phòng nhỏ nhắn, ngột ngạt không quen. Chúng tôi còn đi thuê trọ, chưa có nhân tố kiện tậu nhà, hơn nữa cả nghìn người sống được như thế chứ đâu phải riêng phi tần chồng tôi. Kinh tế của bà xã chồng tôi cũng chẳng khá giả gì nhưng nỗ lực hết bản thân để lo cho các con chứ không hề nhăm nhe của khách hàng nào cả. Trời ban con trước thì kiếm được con trước, kinh tế, tòa tháp lui lại vài năm.
Tôi mang bầu mà vẫn xuôi ngược kiếm được sổ sách về nhà khiến cho thêm, có hôm tới một, hai giờ sáng mới được ngủ. Công ty khiến cho ngoài giờ ở thức giấc khác bị thuế quyết toán tôi cũng vẫn phải vác bụng bầu chạy xe mấy chục cây số để khiến, nghỉ sinh trước cũng có một tuần, rất nhiều chỉ để kiếm đủ tiền lo cho lần sinh tiếp theo và nằm bếp cho im tâm. Gần 4 năm khiến cho dâu nhưng chưa bao giờ tôi có lời nào nặng nài nỉ hay gây sự với ba má chồng. Những chuyện tôi không bằng lòng thì chỉ nói với chồng, chồng có hiểu lại phân tách cho cha mẹ chồng nghe chứ tôi không có thái độ gì để gây găng trong mối quan hệ nhà chồng – nàng dâu cả. Có những chuyện tưởng như đơn giản nhưng làm cho chính mình tủi thân, ví như mẹ chồng đi chăm con gái sinh sau tôi 3 tháng. Thấy nhà chồng bên kia không nhiệt tình, chăm sóc con của bà phổ quát thì bà thương, nhiều khi ngồi lần thần khóc rồi nói “con gái là loài người ta, con dâu mới là con bản thân mình. Mai kia già yếu con dâu nó chăm chứ lúc đó con gái nó có về chăm cho đâu”, rồi đạp xe cả chục cây số xuống chăm con rồi đạp về.
Cùng là sinh mổ với nhau, bà thương con cũng khóc, kích sữa con kêu đau bà không kích nữa, còn tôi thì đau đỏ mắt mà cắn răng chịu. Xuất viện bà thúc tôi ra ngõ tập đi, tôi bảo đi trong nhà được rồi mà cứ kêu tôi lười không ra ngoài mà đi, con gái thì không ưng bức xúc lại ngay. Nhưng thôi, con dâu thì vẫn mãi là con dâu, cũng như tôi có những chuyện chỉ có thể phản ứng hay chia sẻ với mẹ đẻ chứ đâu thể dốc hết ruột gan với mẹ chồng được. Có lẽ tôi cũng chỉ nên kể đến đây để các bạn phán xét lần trước nắm bắt rõ yếu tố. Về kết quả thì đã có rồi, sau đa dạng lần chồng gọi về và tôi cũng thì thầm với bác mẹ chồng, ông bà đã đồng ý không vào nữa. Việc đi chăm cháu đã khó khăn huống biển khách hàng cứ nói tôi rằng coi như để bà vào thăm cháu, nói tôi có phúc mà không nhân thức hưởng.
Dịp tết vừa rồi tôi có chuyến ra Thủ đô 5 ngày, đang mang bầu mà tôi vẫn dẫn theo nhỏ tuổi lớn để xẹp về cho ông bà chạm mặt chứ không có ý chia rẽ con cháu gì cả. Nhưng tôi thấy người mua hầu như chỉ lướt lướt qua nội dung kết thúc bình luận chửi loạn xạ mà không hiểu thực chất yếu tố là gì. Có người nào cho rằng, thà khó nhọc một tẹo mà thoải mái còn hơn phải gò ép nhau mọi việc không? Tôi cũng không có khái niệm nằm ổ hay kiêng cữ gì cả, bé nhỏ trước một tuần tôi đã giặt đồ, tắm gội, ăn uống, chuyển động bình thường. Tôi tìm hiểu khá kỹ, lại có chị họ khiến bác sĩ nhi nên được giải đáp nên không cổ hủ lắm trong việc chăm con và nằm bếp. Sau cùng bản thân mình chúc hầu hết quý khách có cuộc sống vui mừng, hạnh phúc.
Hải
Xem thêm: tin tức 24h
1 nhận xét
Ready to grab a reliable Radhe Exchange Betting ID? Look no further! With our Radhe Exchange Sports Betting ID, you’ll be in the action faster than you can say, “Why didn’t I start this sooner?” Want a Radhe Exchange Casino ID? We’ve got those too! Get your Radhe Exchange ID number and let the fun begin!
Radhe Exchange Customer Support Number
Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon